Hồ Tây bên em

Thứ Hai, 10 tháng 10, 2011

Hà nội trong mắt mưa !

Hà nội đẹp, đẹp từ những tia nắng ban mai đến từng hạt mưa rơi tí tách. Hà nội trong Mai luôn nhẹ nhàng và dịu dàng. Mai yêu lắm cái ngày Hà nội nắng, yêu lắm Hà nội đỏng đảnh trong mưa. Mai yêu Hà nội, không ở cái bề ngoài hào nhoáng, mà Mai yêu bởi cái trầm mặc ẩn chứa bên trong, cái cô đơn của đêm Hà nội, cái nhẹ nhàng của Thu, cái lạnh của Đông...tất cả, tất cả những cái đó làm nên Hà nội của Mai không có điều gì so sánh được.
        Hà nội của Mai bình dị, đời thường, nhưng thanh thản lắm, cho dù nỗi đau nó đi qua không nhỏ. Những va vấp ấy đâu có gì đáng kể khi nỗi đau từ trong sâu thẳm vẫn  ẩn chứa bao nỗi niềm. Và trong cơn mưa đêm, cái cô đơn của Hà nội vẫn bình yên đến lạ, vẫn khắc khoải mà không chua xót.



                             

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2011

Hà nội trong mắt Thu!

     Trời bắt đầu se se lạnh, cơn gió sớm mai khiến cho ta phải kéo chăn lên để ủ ấm cho đôi chân giá buốt và đôi tay lạnh.
      Ghé đầu qua cửa sổ, gió thổi tung lên làn tóc rối, rồi lùa tay đùa nghịch đôi má hây hây đỏ. Gió thì thầm điều gì đó khiến đám lá lao xao, run rẩy, gió nói gì thế gió ơi?
    Mùa Thu đi qua cho mùa Đông se sắt lại. Sao Thu cứ vàng và Đông thì héo hắt thế? Phía chân trời bầy chim đang đi tìm chỗ trú Đông.
      Mong một mùa Đông không lạnh để Mẹ tôi không còn đau khi cơn gió vô tình thoáng qua, nhớ về Mẹ, lại nhớ câu ru mượt mà.Cho dù có thế nào, con vẫn bé bỏng trong lòng Mẹ thôi.
    Giữ lại một chút Thu riêng!
     Gửi Thu cho em...
           
                     Bầu trời trong xanh lúc sớm mai thức giấc
                                    ( Bầu trời Thu Hà nội )
                      

                            Từng giọt sương long lanh như mắt em long lanh


                        

                          

                         
                   

                                  
                     Sương long lanh đan qua từng ngọn cỏ, nụ hoa
                                    ( Sương trên phố Láng)
(
                        
                                                      
                                                                Nắng vàng là của em

                                        
                                                      Nắng ban mai, tỏa vàng trên phố
                                     ( Hoa trên phố Hoàng Diệu)

                                     


                                      
                                                Mầu nắng hay là mầu mắt em
                   
                                                   Lung linh cùng thiên nhiên
                    ( Thiên nhiên giao hòa công viên Bách Thảo)
                        

                     
                                                                               Chợ Bưởi

                                   
                                   Tigon Hoàng Hoa Thám

                      

                                
                     

                                 
                                             Hàng cây thắp nến ( Hạ Trắng)

                                
                                        Nắng xuống phố
                   (Nắng nhuộm vàng con phố Hoàng Diệu)
                                  
                           
                          
                                          Nắng mơn man lên từng nụ hoa
                                                     (Cúc bách nhật Hồ Tây)
            

                  

                             Hồ Tây, lao xao hoài con sóng
                     
                  


                    

              

                                             Thu nhẹ bước thênh thang
                    ( Thu vàng trên phố Phan Đình Phùng)
                   
               Hoa sữa thơm nồng đường Nguyễn Du           
                                       
               


                               



                    

                             
                          
                             
                           

                                

                                                     E ấp mùa Thu dịu ngọt
              

                   
                                                                      Thuyền trên sông
                               
                                   Sông Hồng nặng đỏ phù sa
                                
                                       Tím hoàng hôn Tím cả lòng ta...
   
                               
                                                           Dáng chiều nhạt nhòa

              
                                                            Chiều Tím bên sông
          Và trong cái vội vàng của cuộc sống, Mai cũng vội vàng sợ Thu sẽ qua mất để  lại một mùa Đông cô đơn, trống trải. Có mùa Thu, thì mùa Đông mới đẹp, và thế mới là Hà nội trong Mai.

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

Những cánh buồm đỏ thắm.

Dạo này mất ngủ triền miên, chẳng biết làm gì cho hết đêm, tự nhiên lại nghĩ về đoạn đường mình đã đi qua chợt thấy mình như một đứa trẻ dại khờ, nhiều khi mất hết phương hướng như con tầu chòng chành giữa biển khơi đầy gió và bão.
              Hồi còn nhỏ, rất thích đọc truyện " Những cánh buồm đỏ thắm"  của Alexanhdre Grin rồi bay bổng cùng với lời tiên tri kỳ diệu về một cánh buồm đỏ thắm chở đầy hạnh phúc và tình yêu. Một khát khao được nhân lên, muốn được khám phá thế giới xung quanh xem nó đẹp đẽ như thế nào, nó thơ mộng như thế nào và nó thực tại như thế nào. Một lời tiên tri, một niềm tin suốt 18 năm đã khiến cho nàng Assol tìm được bến bờ hạnh phúc với Gray. Một trái tim nhân hậu, trong sáng, thánh thiện, Nàng đã bỏ ngoài tai tất cả những lời dèm pha, sỉa sói, hắt hủi, lủi thủi, cô đơn lạc lõng với cả chính những người sống xung quanh nàng để kiếm tìm một lời tiên tri có hậu. Và nàng đã tìm được ước mơ trên con tầu có những cánh buồm được làm bằng vải nhiễu," cái mầu hoàn toàn trong sạch, như ánh nắng mai đỏ thắm, chan chứa vẻ tươi vui thanh tao ấy, chính là màu kiêu hãnh, nó không nhuốm những sắc thái hỗn tạp của ngọn lửa, của hoa mào gà, của hoa violette hay tử đinh hương, cũng không thấy cả sắc xanh lam, lẫn sắc đen thẫm, không hề nhuốm bất cứ một thứ gì có thể gợi lên lòng ngờ vực. Như một nụ cười, nó đỏ rực lên bằng một vẻ đẹp duyên dáng, phản chiếu cả chiều sâu của tâm hồn" một mầu đỏ thật đẹp.
              Còn mình, sau bao nhiêu năm mải miết, chỉ biết cặm cụi bước đi mà  quên mất nơi ước mơ bắt đầu như thế nào. Cứ như thế, rong ruổi cuộc đời với những trạng thái lẫn lộn, nửa muốn, nửa không, nửa đầy, nửa vơi, nửa ồn ào như một đứa trẻ, nửa lại là người đàn bà chông chênh. Và rồi có những chuyện đã biết trước cái kết, nhưng vẫn lao vào để lại tự đâm cho mình những nhát dao đau nhói, có những câu chuyện lại chông chênh, chòng chành giữa biển đời đau khổ, và rồi những câu chuyện với đủ sắc màu cứ nối tiếp nối tiếp... Mình vẫn như một đứa trẻ, tin vào những câu chuyện cổ tích, những câu tiên tri, và những giấc mơ có những bà tiên tốt bụng luôn sẵn sàng giúp đỡ khi gặp khó khăn hoạn nạn.
            Những câu chuyện của ngày hôm nay, sẽ là quá khứ của ngày mai và, có lẽ mình phải dừng chân để quay lại nhìn về đoạn đường đã đi, bao nhiêu thăng trầm, bao nhiêu biến cố tưởng như có thể suy sụp, mình đã có cái gì chưa hay vẫn cứ ngu ngơ chờ đợi vào một phép nhiệm mầu ở một nơi xa xăm nào đó? Quay đầu và dừng lại để thấy đời còn chông chênh lắm, cái ánh sáng diệu kỳ cũng đã mờ dần nơi cuối chân trời, bầy chim thiên nga không còn là những chàng hoàng tử nữa, và nàng tiên cá cũng đã biến thành bọt biển vì tình yêu không trọn vẹn.  Không có gì là hoản hảo, tròn đầy cả, mọi thứ rồi cũng sẽ dần tan biến vào cõi hư không. Xòe tay ra, níu giữ chút nắng còn đang thoi thóp, cốt chỉ để làm cho cái màn đêm không ụp xuống nhanh quá, để thấy vẫn còn chút le lói ở cuối chân trời.
           ( Giữ lại chút gì cho riêng ta, giữ lại một chút ấm áp còn sót lại giữa mênh mông cái lạnh. Giữ lại nhé, dừng lại nhé, một chút riêng ta.)
                                                Hiennhumai- ngày mưa T9/2011

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2011

Hình như là đang yêu

                                                                
                Nàng hôm nay điệu lắm!  Nàng mặc một chiếc váy mầu thiên thanh có những chiếc nơ mầu vàng điểm suốt, tóc buông xõa ngang lưng  bay trong thu nhẹ. Đôi môi hồng chúm chím thỉnh thoảng lại tủm tỉm cười càng làm cho khuôn mặt nàng thêm rạng rỡ. Đôi mắt buồn dường như long lanh hơn khi mỗi ánh nhìn của nàng ngước lên hàng sấu già lúc lỉu quả vàng lẫn trong kẽ lá. Nàng đang yêu!

                       

      Nàng bảo người yêu nàng tuyệt vời lắm đã cho nàng biết thế nào là tình yêu, bởi sống trong tình yêu ấy nàng thấy mình đàn bà hơn, dịu dàng hơn, nhẹ nhàng hơn. Có tình yêu nàng không còn thấy sự bon chen của người với người, sự phản bội ê chề giữa những tính toan, sự dối trá, lọc lừa mà hàng ngày nàng vẫn thấy, nàng không còn cô đơn lạc lõng mà thay vào đó chỉ có  một tình yêu mãnh liệt hơn bất cứ tình yêu nào.  Nàng được là chính nàng, được yêu thương, được chia sẻ mọi nhọc nhằn, được vui, được buồn, được hờn giận, được biết đến những cung bậc của cảm xúc. Nàng có thể khóc khi nàng buồn, cười khi nàng vui, được ngúng ngẩy cái bĩu môi khi nàng giận dỗi, được bay bổng cùng những ước mơ đã ấp ủ từ lâu. Mỗi khi nàng buồn, Tình yêu của nàng bên cạnh an ủi, mỗi khi nàng vui Tình yêu của nàng lại hòa lên cùng khúc hát yêu đương khiến cho trái tim nàng đập rộn ràng.


                    
               Nắng thu đang vẽ lên bầu trời trong veo một mầu vàng nhạt, óng ánh. Gió heo may, se se lạnh. Nàng nằm gối đầu lên thảm cỏ vẫn còn đẫm sương đêm, mắt mơ màng nhìn lên hàng cây du dương theo từng cơn gió, Tình yêu của nàng khe khẽ vuốt nhẹ mái tóc, thầm hát một bản tình ca mùa thu . Đâu đó có đôi chim sẻ đang ríu rít tìm mồi, xa xa bầy trẻ thơ nô đùa trên con đường tràn ngập hoa cúc quỳ như những cánh bướm dập dờn, những đôi tình nhân sóng sánh tay trong tay trao cho nhau chiếc hôn dịu ngọt. Quàng tay qua cổ tình yêu, hôn một chiếc hôn nồng nàn ấm áp, nàng thì thầm thật nhẹ " Tôi yêu em lắm, Hà nội ơi!"