Hồ Tây bên em

Thứ Bảy, 4 tháng 9, 2010

Vì em yêu anh!

                 
           Này anh yêu! Anh là ai để em phải yêu anh nhiêu như thế? Anh là ai, mà sao lúc nào em cũng phải nghĩ đến anh? tình yêu em dành cho anh đâu thể ví với bất kỳ cái gì được. Lòng tốt, sự bao dung độ lượng, sự quan tâm lo lắng... Tất cả những cái đó chỉ là những yếu tố của tình yêu mà thôi. Anh đừng ví em với bất kỳ một ai, vì em là em yêu anh không đắn đo suy nghĩ, em là em như đám mây lẽo đẽo theo từng bước anh đi, em là em như dòng nước sẽ cuốn trôi cho anh những nỗi ưu tư nhọc nhằn, em là em như ngọn lửa sưởi ấm anh những khi anh giá lạnh. Và em là người yêu anh nhất trên đời. Anh đừng ví em với bất kỳ một cô gái nào khác, vì có thể họ hơn em rất nhiều thứ nhưng có một thứ họ không thể nào bằng em được, đó là tình yêu em dành cho anh.


               Này anh yêu! Sao ánh mắt anh nhìn em đắm đuối như thế? Ánh mắt anh đang tràn hết lửa tình. Anh đừng có chỉ nhìn em như thế, hãy đến đây ôm em bằng đôi tay khao khát, hãy khoá em bằng nụ hôn thật chặt, hãy giữ em lại, anh không sợ em sẽ như con bướm trắng bay đi mất hay sao?

               Này anh yêu! Anh có biết em yêu anh nhiều lắm không? Anh không thể ví tình yêu của em như những ngôi sao trên trời được vì ánh sao chỉ xua tan được bóng đêm. Anh cũng không thể ví tình yêu của em như mặt trời vì mặt trời sẽ đốt cháy tia hy vọng. Anh đừng ví tình yêu của em là gì cả vì em chỉ có tình yêu duy nhất đã dành cho anh.      

                Này anh yêu! Người ta có nói rằng:

                                  " Nửa ly nước cũng làm vơi cơn khát

                                               Nửa vầng trăng cũng đủ kẻ mộng mơ

                                                           Nửa sự thật không còn là sự thật

                                                Và tình yêu không một nửa bao giờ."

                  Vì thế anh đừng so sánh tình yêu của em dành cho anh với ai nhé. Vì tình yêu đó không bao giờ là một nửa đâu anh.

                    Và anh yêu ơi! Cho dù ngày mai ta có xa nhau. Cho dù ngày mai em không còn được sống cùng anh nữa.Cho dù ngày mai em chỉ là hạt bụi trong vô vàn hạt bụi. Thì cũng đừng khóc như trẻ con thế, cũng đừng lặng lẽ lê bước trên con đường kỷ niệm như thế, mà hãy nhìn về phía mặt trời mọc anh sẽ thấy bình minh bừng sáng, anh sẽ thấy tiếng chim hót rộn rã, rồi thêm nữa những giọt sương còn lại, và anh thấy một điều duy nhất : Tại vì em yêu anh!       

                                                                                                                                                     
                                                                     mai trắng - tháng 9-2010

2 nhận xét: